Công vụ 7: "Môi se cũng như Chúa Giê su luôn bị từ chối"

**Dân Tộc Việt **Các Phương Tiện zoom

"Trời là ngai ta, đất là bệ chân ta. Các ngươi sẽ xây nhà thể nào cho ta?"

Công vụ 7: "Môi se cũng như Chúa Giê su luôn bị từ chối"

 

Đọc công vụ 7: 17-50

 

Câu hỏi:

 

1/ Môi se được sinh ra trong hoàn cảnh nào?
Ai là người có đức tin liên quan đến việc sinh ra của Môi se?

 

2/ Vì sao chúng ta biết Môi se được cứu là chương trình của Chúa?

 

3/ Ê tiên đã nêu ra mấy lần Môi se bị dân mình từ chối?
     Giống như ai đã bị dân Giu đa từ chối?

 

4/ Đức Chúa Trời có bị nhốt trong một đền thờ nào đó không?
Nếu muốn cầu nguyện cho người bệnh, có cần phải khiêng đến đền thờ không?

 


" Môi se cũng như Chúa Giê su luôn bị từ chối"

** Thời niên thiếu của Môi se: câu 17-22

" Nhưng, gần đến kỳ phải ứng nghiệm lời hứa Đức Chúa Trời đã thề với Áp-ra-ham, dân cứ sanh sản và thêm nhiều lên trong xứ Ê-díp-tô, 18 cho đến khi trong xứ đó có một vua khác dấy lên, chẳng nhìn biết Giô-sép. 19 Vua nầy dùng mưu hại dòng giống và hà hiếp tổ phụ chúng ta, ép phải bỏ con mới sanh, hầu cho sống chẳng được. 20 Trong lúc đó, Môi-se sanh ra; người xinh tốt khác thường, được nuôi trong ba tháng tại nhà cha mình. 21 Khi người bị bỏ, thì con gái Pha-ra-ôn vớt lấy, nuôi làm con mình. 22 Môi-se được học cả sự khôn ngoan của người Ê-díp-tô; lời nói và việc làm đều có tài năng."

Câu chuyện về sự ra đời của Moses diễn ra trong Xuất Ê-díp-tô Ký 2:1–10.

Môi se, một nhân vật gắn liền với lịch sử Do thái mà không một người Do Thái nào mà không biết.

Họ tôn sùng Môi se đến nổi khi Môi se chết, Đức Chúa Trời đã sai Thiên sứ giấu xác của ông đi, để tránh dân sự thờ phượng Môi se, cho rằng Môi se là vị cứu tinh thần thánh của họ.

Môi se, một nhân vật vĩ đại, được Đức Chúa Trời dùng, để đem hết thảy tuyển dân của Ngài ra khỏi đất nước Ê díp tô, nơi họ bị làm nô lệ trong bốn trăm năm.
Môi se thuộc dòng dõi Lê vi, sinh ra trong một hoàn cảnh vô cùng khắc nghiệt. Khi đó, vì sợ dân Do Thái sinh sản quá nhiều, vua Ê díp tô đã ra lệnh cho các bà mụ phải giết hết thảy các con trai mới sinh, nhưng các bà vì kính sợ Chúa, nên không vâng lệnh vua.

 Môi se được sinh ra và được cha mẹ giấu trong nhà ba tháng, sau đó, cha mẹ để ông trong một cái thúng trét chai rồi thả trên sông, để cho chị Môi se là Mi riam chạy theo, trông chừng đứa trẻ.


 Trong một hoàn cảnh bị thử thách, gần như tuyệt vọng, Chúa đã dùng những người đầy đức tin để thực hiện chương trình của Ngài. Môi se nằm trong cái thúng nhỏ, được giao phó hoàn toàn vào tay Chúa, cũng như chiếc tàu Nô ê giữa cơn ba đào, Chúa đã cứu những người trong đó.


 Khi đọc chuyện của Môi se được cứu cách nào trong sách Xuất Ê díp tô ký 2: 1-10 - Không ai trong chúng ta nghĩ, đó là một câu chuyện tình cờ.
Làm sao chiếc thúng nhỏ trôi vào bụi sậy nơi công chúa Pha ra ôn đang tắm? Làm sao mà một công chúa, con vị vua đã ra lệnh giết hết các bé trai Do Thái, lại động lòng thương xót đứa bé thả trôi sông? Làm sao mà mẹ ruột Môi se lại được làm vú nuôi cho chính con mình? Và làm sao mà một đứa trẻ Do Thái lại được công chúa nhận làm con nuôi đem nó về trong hoàng cung, được nuôi dưỡng như một hoàng tử, trong khi triều đình Ê díp tô lại chấp nhận điều đó?


  Công chúa đặt tên cho đứa trẻ là Moses, trong tiếng Hebrew có nghĩa là "được kéo ra khỏi nước" và trong tiếng Ai Cập có nghĩa rất gần với từ "con trai".

 Môi se được sinh ra trong đức tin, được nuôi dạy trong hoàng cung, đầy đủ tài năng, tuy ở trong hoàng cung Ê díp tô, nhưng lòng Môi se lại hướng về dân sự của mình, và đó là người mà Đức Chúa Trời lựa chọn để dẫn dân sự của Ngài ra khỏi xứ Ai cập.

** Môi se bị chính dân mình từ chối và tố cáo: câu 23-29

" Nhưng lúc người được đầy bốn mươi tuổi rồi, trong lòng nhớ đến, muốn đi thăm anh em mình là con cái Y-sơ-ra-ên. 24 Môi-se thấy có người hà hiếp một người trong đám họ, nên binh vực kẻ bị hà hiếp và đánh người Ê-díp-tô để báo thù cho. 25 Người ngờ anh em mình chắc hiểu rằng Đức Chúa Trời dùng tay mình giải cứu họ; nhưng họ chẳng hiểu. 26 Đến ngày sau, chúng đang đánh lộn với nhau, thì người đến gần mà giải hòa, rằng: Hỡi các ngươi, đã là anh em, sao lại làm hại nhau vậy? 27 Kẻ đang ức hiếp người lân cận mình xô Môi se ra, mà rằng: Ai đã lập ngươi lên làm quan cai trị và quan xử đoán chúng ta? 28 Há ngươi muốn giết ta như hôm qua đã giết người Ê-díp-tô sao? 29 Môi-se vừa nghe lời đó thì trốn đi ở trong xứ Ma-đi-an, nơi đó người sanh được hai con trai."

 

Khi Môi se được bốn mươi tuổi, ông nảy ra ý muốn thăm viếng anh em mình: Vào một thời điểm đã định, Môi se từ bỏ ngai vàng, lo lắng và quan tâm đến anh em mình, vì Môi se thấy họ bị ức hiếp quá đổi. Môi se đã giết người Ê díp tô để bênh vực cho dân mình, nhưng ông lại bị đối xử cay độc, họ cho rằng Môi se không có thẩm quyền can thiệp và đe doạ tố cáo ông, khiến Môi se phải chạy trốn vào đồng vắng trong bốn mươi năm.

 Tại sao Ê tiên lại kể câu chuyện nầy cho các Thầy tế lễ trong Hội đồng nghe? Ê tiên muốn nói, Chúa Giê su cũng như Môi se, Ngài muốn giải cứu dân mình, nhưng họ cũng từ chối Chúa Giê su cách cay độc.

 Y sơ ra ên là dân tuyển của Chúa, Ngài đem họ ra khỏi đời nô lệ, nhưng họ phủ nhận rằng Chúa Giê su không có bất kỳ quyền nào để trở thành người cai trị và phán xét đối với họ.


Ê tiên muốn nói, các người đã phản lòng tốt của Môi se thể nào, thì bây giờ các người cũng làm như thế với Chúa Giê su.

*** Chúa gặp Môi se trên núi Si nai: câu 30-36

"Cách bốn mươi năm, một thiên sứ hiện ra cùng người, tại đồng vắng núi Si-na-i, trong ngọn lửa nơi bụi gai đang cháy. 31 Môi-se thấy vậy, lấy làm lạ về sự hiện ra đó, đang áp lại để xem cho gần hơn, thì nghe tiếng Chúa phán rằng: 32 Ta là Đức Chúa Trời của tổ phụ ngươi, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, của Y-sác và của Gia-cốp. Môi-se run sợ, chẳng dám nhìn xem. 33 Chúa bèn phán rằng: Hãy cổi giày ở chân ngươi ra; vì chỗ mà ngươi đứng đó là một nơi đất thánh. 34 Ta đã đoái xem và thấy cảnh khó khăn của dân ta trong xứ Ê-díp-tô, ta đã nghe tiếng than thở của chúng nó, và xuống đặng giải cứu. Bây giờ hãy đến, đặng ta sai ngươi qua xứ Ê-díp-tô. 35 Môi-se nầy là người họ đã bỏ ra, và rằng: Ai đã lập ngươi lên làm quan cai trị và quan đoán xét chúng ta? Ấy là người mà Đức Chúa Trời đã sai làm quan cai trị và đấng giải cứu cậy tay một thiên sứ đã hiện ra với người trong bụi gai. 36 Ấy là người đã đem họ ra khỏi, làm những dấu kỳ phép lạ trong xứ Ê-díp-tô, trên Biển-đỏ, và nơi đồng vắng trong bốn mươi năm. "

  Khi nêu lên rằng, Đức Chúa Trời kêu gọi Môi se giải cứu dân Y sơ ra ên ở trên núi Si nai, Ê tiên nhấn mạnh Chúa đã hiện diện với Môi se ở trong bụi gai trên núi, chứ không phải trong đền thờ. Và thêm một lần nữa, Ê tiên muốn nói dân Y sơ ra ên rằng họ đã nhầm lẫn, khi từ chối Môi se. Đức Chúa Trời đã chọn Môi se làm người giải cứu, Chúa đã hướng cuộc đời Môi se vào một chương trình của Ngài hoạch định.

 

** Sau khi được giải cứu, dân Y sơ ra ên lại từ chối Môi se lần nữa câu 37-41


" Ấy là Môi-se nầy đã nói cùng con cái Y-sơ-ra-ên rằng: Đức Chúa Trời sẽ dấy lên trong hàng anh em các ngươi một đấng tiên tri giống như ta. 38 Ấy là người, trong dân hội tại nơi đồng vắng, đã ở với thiên sứ, là đấng phán cùng người trên núi Si-na-i, và với tổ phụ chúng ta, người lại nhận lấy những lời sự ống đặng trao lại cho các ngươi. 39 Ấy là người mà tổ phụ chúng ta không chịu vâng lời, đã bỏ người đặng nghiêng lòng về xứ Ê-díp-tô, 40 và nói với A-rôn rằng: Hãy làm các thần đi trước chúng ta; vì về phần Môi-se nầy, là người đã dẫn chúng ta ra khỏi xứ Ê-díp-tô, chẳng biết có điều chi xảy đến cho người rồi. 41 Trong những ngày đó, họ đúc một tượng bò con, dâng tế lễ cho tượng và vui mừng về việc tay mình làm nên."

 

Khi nhắc lại những điều nầy, Ê tiên làm cho cả Hội đồng xấu hổ, trong khi Môi se lên núi để lấy bảng luật pháp cho dân sự, thì dưới chân núi, lòng họ hướng về Ê díp tô, và làm con bò vàng để thờ lạy. Tổ phụ đã làm như thế, thì ngày nay con cháu cũng bước vào con đường sai trật của các bậc tiền bối, đối xử với Chúa Giê su như với Môi se ngày xưa, dù Môi se có dặn kỹ rằng: Đức Chúa Trời sẽ dấy lên một Đấng tiên tri giống như Ta, tức là Ngài sẽ giải cứu dân Y sơ ra ên, lần nầy Đấng giải cứu không phải thuộc thể, mà là thuộc linh.

 

*** Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt nếu tiếp tục từ chối sứ giả của Ngài câu 42 & 43

"Đức Chúa Trời bèn lìa bỏ họ, phú họ thờ lạy cơ binh trên trời, như có chép trong sách các đấng tiên tri rằng: Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, vậy có phải các ngươi từng dâng con sinh và của lễ cho ta, Trong bốn mươi năm ở nơi đồng vắng, 43 Khi các ngươi khiêng nhà trại của Mo-lóc Và ngôi sao của thần Rom-phan, Tức là những hình tượng mà các ngươi làm ra để thờ lạy chăng? Ta cũng sẽ đày các ngươi qua bên kia Ba-by-lôn.44 Đền tạm chứng cớ vốn ở giữa tổ phụ chúng ta trong đồng vắng, như Chúa đã truyền lịnh cho Môi-se phải là y theo kiểu mẫu người đã thấy. 45 Tổ phụ chúng ta đã nhận lấy đền tạm ấy, rồi đồng đi với Giô-suê đem vào xứ họ đã chiếm lấy của các dân mà Đức Chúa Trời đã đuổi khỏi trước mặt họ; đền tạm cứ ở đó cho đến đời vua Đa-vít, 46 là người được ơn trước mặt Đức Chúa Trời, và xin ban một chỗ ở cho Đức Chúa Trời của Gia-cốp. 47 Kế đó, vua Sa-lô-môn cất cho Chúa một cái nhà. 48 Nhưng Đấng Rất Cao chẳng ở trong nhà bởi tay người ta làm ra, như đấng tiên tri đã nói: 49 Chúa phán: Trời là ngai ta, Đất là bệ chân ta. Nào có nhà nào các ngươi cất cho ta, Có nơi nào cho ta yên nghỉ chăng? 50 Há chẳng phải tay ta đã dựng nên mọi vật nầy chăng?"

Ê tiên đã trích dẫn lời trong tiên tri A mốt 5: 21- 27 nhưng ông đã đổi câu làm phu tù bên kia Đa mách thành ra Ba bi lôn cho phù hợp với lịch sử dân Giu đa ở miền nam:

"Ta ghét; ta khinh dể những kỳ lễ của các ngươi; ta không đẹp lòng về những hội trọng thể của các ngươi đâu. 22 Dầu các ngươi dâng những của lễ thiêu và của lễ chay cho ta, ta sẽ không nhận lấy; ta chẳng đoái xem những con thú mập về của lễ thù ân các ngươi. 23 Hãy làm cho tiếng của bài hát các ngươi xa khỏi ta! Ta không khứng nghe tiếng đàn cầm của các ngươi. 24 Thà hãy làm cho sự chánh trực chảy xuống như nước, và sự công bình như sông lớn cuồn cuộn. 25 Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, các ngươi há chẳng từng dâng hi sinh và của lễ chay cho ta trong bốn mươi năm nơi đồng vắng sao? 26 Trái lại, các ngươi đã khiêng nhà tạm của vua mình, khám của thần tượng mình, và ngôi sao của thần các ngươi mà các ngươi đã làm cho mình. 27 Vậy nên, ta sẽ làm cho các ngươi bị đày qua làm phu tù bên kia Đa-mách, Đức Giê-hô-va phán vậy, danh Ngài là Đức Chúa Trời vạn quân."

 

Ê tiên muốn nói, dù các người dâng của lễ, nhưng các người không làm đẹp lòng Chúa thì Chúa sẽ không nhận của lễ các người dâng lên, và Ngài sẽ nổi cơn thịnh nộ, sẽ để cho quân thù nghịch nuốt lấy dân Giu đa và đày họ đi nơi khác.


Điều cần nói là dù dân Giu đa từ chối Chúa, không thờ phượng Ngài, đi giẹo hai bên, nhưng họ vẫn dâng của tế lễ nơi đền tạm, rồi sau đó là đền thờ thực sự. Lịch sử chứng minh, sau một thời gian dài, dân Giu đa đã đem thần tượng vào trong đền thờ, nếu người ta nhốt Chúa vào trong đền thờ thì lúc đó Ngài ở đâu?

Tiên tri Ê sai 66 câu 1,chép:

" Đức Giê-hô-va phán như vầy: Trời là ngai ta, đất là bệ chân ta. Các ngươi sẽ xây nhà thể nào cho ta? Các ngươi sẽ lấy nơi nào làm chỗ nghỉ ngơi cho ta?

Thì ai thờ phượng Chúa, không thể nhốt Ngài ở trong đền thờ nhỏ bé được.

Ngày nay cũng vậy, một cơ đốc nhân trưởng thành, cần biết rằng Chúa có thể ở mọi nơi, thấy mọi việc, không phải chỉ thờ phượng, cung kính khi ở trong thánh đường là đủ.


Chúng ta cần có nhà thờ để cùng nhau thực hiện lễ nghi thờ phượng Chúa, thông công với anh em mình, nhưng cần biết, Đức Chúa Trời phải lớn hơn đền thờ.